Giữa những sự điều chỉnh địa chính trị đang diễn ra, Liên minh Châu Âu và Hoa Kỳ đã phê chuẩn một thỏa hiệp thương mại mới mà cả hai bên đều trình bày như một biện pháp bảo vệ chống lại sự leo thang. Được Chủ tịch Ủy ban Châu Âu Ursula von der Leyen ủng hộ nhưng bị cựu Chủ tịch ECB Mario Draghi chỉ trích mạnh mẽ, thỏa thuận này nhấn mạnh một tình thế khó khăn cơ bản cho Châu Âu: liệu có nên ưu tiên sự ổn định xuyên Đại Tây Dương hay hoàn toàn bảo vệ lợi ích công nghiệp của mình.
Sự biện hộ của Ursula von der Leyen cho thỏa hiệp
Viết trên một số tờ báo lớn ở châu Âu vào ngày 24 tháng 8, Ursula von der Leyen đã bảo vệ cái mà bà gọi là "lựa chọn có chủ đích" cho sự ổn định và dự đoán thay vì đối đầu. Theo bà, thỏa thuận này không hoàn hảo, nhưng nó ngăn chặn vòng xoáy nguy hiểm của việc tăng thuế quan có thể gây hại cho cả hai nền kinh tế.
Thỏa thuận duy trì mức trần 15 phần trăm đối với thuế quan của Mỹ áp dụng cho các mặt hàng xuất khẩu nhạy cảm của châu Âu như ô tô, chất bán dẫn, gỗ và dược phẩm. Mặc dù nó không xóa bỏ hoàn toàn các rào cản thương mại, nhưng nó thiết lập một khuôn khổ để tránh leo thang trong tương lai. Von der Leyen lập luận rằng thuế quan là "thuế đối với người tiêu dùng và doanh nghiệp" làm tăng chi phí, giảm sự lựa chọn và cuối cùng làm suy yếu khả năng cạnh tranh.
Những lời của bà cũng đã đóng vai trò như một lời chỉ trích ngầm đối với sự chỉ trích của Draghi. Phát biểu tại Rimini vài ngày trước, Draghi đã cáo buộc châu Âu là "chấp nhận" những yêu cầu từ Washington. Von der Leyen đã phản bác một cách gián tiếp, cảnh báo rằng sự sụp đổ của thỏa thuận "sẽ được ăn mừng ở Moscow và Bắc Kinh." Đối với bà, thỏa hiệp chiến lược là rõ ràng: đảm bảo hợp tác xuyên Đại Tây Dương trong thời điểm bất ổn toàn cầu, ngay cả khi phải trả giá bằng một thỏa thuận không hoàn hảo.
Lời trách móc của Mario Draghi: Một châu Âu cam chịu
Phê bình của Draghi nêu bật sự lo lắng sâu sắc trong châu Âu về việc nhượng bộ quá nhiều cho Hoa Kỳ. Ông miêu tả thỏa thuận không phải là ngoại giao thực dụng mà là một biểu tượng của sự yếu kém. Đối với ông, sự thỏa hiệp phản ánh một châu Âu chấp nhận sự phụ thuộc thay vì bảo vệ chủ quyền công nghiệp lâu dài của mình.
Sự chia rẽ này bao hàm cuộc tranh luận chiến lược rộng hơn của châu Âu: liệu lục địa này nên ưu tiên sự bình yên kinh tế ngắn hạn, hay thúc đẩy các chính sách củng cố sự độc lập của mình khỏi sức ảnh hưởng kinh tế của Washington?
Đa dạng hóa như một Trục Chiến lược
Von der Leyen đã sử dụng bài viết của mình không chỉ để bảo vệ thỏa thuận xuyên Đại Tây Dương mà còn để phác thảo một chiến lược rộng hơn về sự đa dạng hóa trong quan hệ thương mại. Bà nhấn mạnh những tiến bộ gần đây với Mexico, Mercosur, Thụy Sĩ và Vương quốc Anh, cũng như các cuộc đàm phán đã hoàn tất với Indonesia. Bà lưu ý rằng các cuộc đàm phán với Ấn Độ dự kiến sẽ kết thúc vào cuối năm.
Cách tiếp cận này cho thấy Brussels không có ý định chỉ dựa vào Washington. Thay vào đó, EU đang theo đuổi một chiến lược kinh tế đa cực, tìm kiếm sự kiên cường thông qua các quan hệ đối tác ở châu Á, Mỹ Latinh và với các thị trường láng giềng. Mục tiêu là giảm sự phụ thuộc chiến lược và đảm bảo các đầu ra mới cho các ngành công nghiệp công nghệ của châu Âu, đặc biệt trong các lĩnh vực như blockchain, trí tuệ nhân tạo và hạ tầng số.
Hành động cân bằng của Châu Âu
Những hệ quả của sự thay đổi này là rất quan trọng. Bằng cách mở rộng mạng lưới thương mại của mình, Liên minh Châu Âu có thể tăng cường khả năng chống chọi với những căng thẳng trong tương lai với cả Washington và Bắc Kinh, đồng thời tạo ra những cơ hội mới cho các nhà đổi mới châu Âu. Nếu được phê duyệt và thực hiện thành công, những thỏa thuận này có thể trang bị cho lục địa một công cụ mạnh mẽ để bảo vệ chủ quyền kinh tế của mình.
Hiện tại, tuy nhiên, Châu Âu vẫn bị kẹt trong một trò cân bằng: bảo vệ lợi ích công nghiệp của mình trong khi duy trì mối quan hệ đối tác xuyên Đại Tây Dương. Thỏa thuận mới với Hoa Kỳ minh họa cả tính thực dụng và giới hạn của chiến lược hiện tại của Châu Âu—một sự thỏa hiệp giữa sự ổn định hôm nay và độc lập ngày mai.
Xem bản gốc
Trang này có thể chứa nội dung của bên thứ ba, được cung cấp chỉ nhằm mục đích thông tin (không phải là tuyên bố/bảo đảm) và không được coi là sự chứng thực cho quan điểm của Gate hoặc là lời khuyên về tài chính hoặc chuyên môn. Xem Tuyên bố từ chối trách nhiệm để biết chi tiết.
Châu Âu Giữa Ổn Định và Chủ Quyền: Hiệp Định Thương Mại Xuyên Đại Tây Dương Mới
Giữa những sự điều chỉnh địa chính trị đang diễn ra, Liên minh Châu Âu và Hoa Kỳ đã phê chuẩn một thỏa hiệp thương mại mới mà cả hai bên đều trình bày như một biện pháp bảo vệ chống lại sự leo thang. Được Chủ tịch Ủy ban Châu Âu Ursula von der Leyen ủng hộ nhưng bị cựu Chủ tịch ECB Mario Draghi chỉ trích mạnh mẽ, thỏa thuận này nhấn mạnh một tình thế khó khăn cơ bản cho Châu Âu: liệu có nên ưu tiên sự ổn định xuyên Đại Tây Dương hay hoàn toàn bảo vệ lợi ích công nghiệp của mình.
Sự biện hộ của Ursula von der Leyen cho thỏa hiệp
Viết trên một số tờ báo lớn ở châu Âu vào ngày 24 tháng 8, Ursula von der Leyen đã bảo vệ cái mà bà gọi là "lựa chọn có chủ đích" cho sự ổn định và dự đoán thay vì đối đầu. Theo bà, thỏa thuận này không hoàn hảo, nhưng nó ngăn chặn vòng xoáy nguy hiểm của việc tăng thuế quan có thể gây hại cho cả hai nền kinh tế.
Thỏa thuận duy trì mức trần 15 phần trăm đối với thuế quan của Mỹ áp dụng cho các mặt hàng xuất khẩu nhạy cảm của châu Âu như ô tô, chất bán dẫn, gỗ và dược phẩm. Mặc dù nó không xóa bỏ hoàn toàn các rào cản thương mại, nhưng nó thiết lập một khuôn khổ để tránh leo thang trong tương lai. Von der Leyen lập luận rằng thuế quan là "thuế đối với người tiêu dùng và doanh nghiệp" làm tăng chi phí, giảm sự lựa chọn và cuối cùng làm suy yếu khả năng cạnh tranh.
Những lời của bà cũng đã đóng vai trò như một lời chỉ trích ngầm đối với sự chỉ trích của Draghi. Phát biểu tại Rimini vài ngày trước, Draghi đã cáo buộc châu Âu là "chấp nhận" những yêu cầu từ Washington. Von der Leyen đã phản bác một cách gián tiếp, cảnh báo rằng sự sụp đổ của thỏa thuận "sẽ được ăn mừng ở Moscow và Bắc Kinh." Đối với bà, thỏa hiệp chiến lược là rõ ràng: đảm bảo hợp tác xuyên Đại Tây Dương trong thời điểm bất ổn toàn cầu, ngay cả khi phải trả giá bằng một thỏa thuận không hoàn hảo.
Lời trách móc của Mario Draghi: Một châu Âu cam chịu
Phê bình của Draghi nêu bật sự lo lắng sâu sắc trong châu Âu về việc nhượng bộ quá nhiều cho Hoa Kỳ. Ông miêu tả thỏa thuận không phải là ngoại giao thực dụng mà là một biểu tượng của sự yếu kém. Đối với ông, sự thỏa hiệp phản ánh một châu Âu chấp nhận sự phụ thuộc thay vì bảo vệ chủ quyền công nghiệp lâu dài của mình.
Sự chia rẽ này bao hàm cuộc tranh luận chiến lược rộng hơn của châu Âu: liệu lục địa này nên ưu tiên sự bình yên kinh tế ngắn hạn, hay thúc đẩy các chính sách củng cố sự độc lập của mình khỏi sức ảnh hưởng kinh tế của Washington?
Đa dạng hóa như một Trục Chiến lược
Von der Leyen đã sử dụng bài viết của mình không chỉ để bảo vệ thỏa thuận xuyên Đại Tây Dương mà còn để phác thảo một chiến lược rộng hơn về sự đa dạng hóa trong quan hệ thương mại. Bà nhấn mạnh những tiến bộ gần đây với Mexico, Mercosur, Thụy Sĩ và Vương quốc Anh, cũng như các cuộc đàm phán đã hoàn tất với Indonesia. Bà lưu ý rằng các cuộc đàm phán với Ấn Độ dự kiến sẽ kết thúc vào cuối năm.
Cách tiếp cận này cho thấy Brussels không có ý định chỉ dựa vào Washington. Thay vào đó, EU đang theo đuổi một chiến lược kinh tế đa cực, tìm kiếm sự kiên cường thông qua các quan hệ đối tác ở châu Á, Mỹ Latinh và với các thị trường láng giềng. Mục tiêu là giảm sự phụ thuộc chiến lược và đảm bảo các đầu ra mới cho các ngành công nghiệp công nghệ của châu Âu, đặc biệt trong các lĩnh vực như blockchain, trí tuệ nhân tạo và hạ tầng số.
Hành động cân bằng của Châu Âu
Những hệ quả của sự thay đổi này là rất quan trọng. Bằng cách mở rộng mạng lưới thương mại của mình, Liên minh Châu Âu có thể tăng cường khả năng chống chọi với những căng thẳng trong tương lai với cả Washington và Bắc Kinh, đồng thời tạo ra những cơ hội mới cho các nhà đổi mới châu Âu. Nếu được phê duyệt và thực hiện thành công, những thỏa thuận này có thể trang bị cho lục địa một công cụ mạnh mẽ để bảo vệ chủ quyền kinh tế của mình.
Hiện tại, tuy nhiên, Châu Âu vẫn bị kẹt trong một trò cân bằng: bảo vệ lợi ích công nghiệp của mình trong khi duy trì mối quan hệ đối tác xuyên Đại Tây Dương. Thỏa thuận mới với Hoa Kỳ minh họa cả tính thực dụng và giới hạn của chiến lược hiện tại của Châu Âu—một sự thỏa hiệp giữa sự ổn định hôm nay và độc lập ngày mai.